Hai mươi tuổi cô rời quê lên núi
Xa mẹ già,xa quê biển thân yêu
Ngày ra đi ôm ấp bao hoài bảo
Cô gái đồng bằng lên công tác vùng cao
Làm nhân viên thư viện của trường
Trường Nội Trú Trà My ngày đó.
Ngày lên non với hành trang tuổi trẻ
Lội suối, băng rừng,vượt dóc
Đến được Trà My trời đã về đêm
Nơi trường đóng, toàn núi rừng trùng điệp
Trường đơn sơ như lòng người miềm núi
Xung quanh đều vách nứa,mái tranh.
Đêm xa quê không tài nào ngủ được
Nổi nhớ nhà với cái lạnh vùng cao.
Bốn năm cô cùng ngủ một giường
Kéo chăn mỏng chen nhau sưởi ấm
Ngày làm việc đêm về nghe suối hát
Rau Dớn,Tàu bay,trộn với Ốc rừng .
Cơm chan mắn mà cuộc đời phơi phới
Ngồi bên nhau nhìn ngắm trăng non
Ôi! Ánh sáng lung linh,mờ ảo…
Làm dậy lòng bao cô gái miềm xuôi
Cô đã yêu mối tình đầu trong trắng
Lòng hẹn lòng không thể cách xa
Cô đã tin và trao trọn đời mình
Cho mối tình đầu,dại khờ tuổi trẻ.
Đường về quê ,Núi Thành sao xa quá!
Thương mẹ già cô không thể về thăm
Với cơ quan, đồng nghiệp chê cười
Người yêu bỏ,sinh con ngoài giá thú.
Núi xứ Trà như bàn tay của mẹ
Bão bọc chở che, cô qua bước cơ hàn..
Hai mươi bảy năm vừa cha,vừa mẹ
Lo cho con trai bằng bạn bằng bè
Năm mươi năm gần một cuộc đời
Cô gái trẻ căng tràn sức sống
Cô gái trẻ mái tóc dài đen mựơt
Giờ người mẹ già hoá đá bên con.
Cuộc đời với mối tình đầu ngang trái
Để lại giọt máu hồng,cô ươm được mầm xanh.
Đứa con trai cô đứt ruột đẻ ra
Bị tai nạn giao thông khi chưa tròn chữ hiếu
Bỏ lại cô người mẹ nghèo, bất hạnh, cô đơn
Mái đầu mây,khóc cho mái đầu xanh
Ba mươi năm cóng hiến đời mình
Nơi Trà My,núi rừng thơm hương quế
Có ngôi trường nội trú Nước Oa
Có người mẹ ngày chăm cho con trẻ
Đêm lại về trong nổi đớn đau
Khóc cho người con trai, tài hoa mà mệnh bạc
Khóc cho lòng mình vơi nổi niềm đau./.
Tác giả: Tô thị Huyền
TRƯỜNG PTDTNT THCS&THPT NƯỚC OA - HUYỆN BẮC TRÀ MY - TRỰC THUỘC SỞ GD&ĐT QUẢNG NAM
78 Chu Huy Mân - Tổ Trấn Dương - Thị Trấn Trà My - Huyện Bắc Trà My - Tỉnh Quảng Nam. Tel: 02353.882.082
Bản quyền thuộc về Trường PTDTNT THCS&THPT Nước Oa - Huyện Bắc Trà My